“Tôi thấy ông khá dở hơi, cứ có gì hay là muốn chia sẻ với mọi người!”
Một người bạn đã nói với tôi thế. Nghĩ kỹ, tôi đúng là người như thế thật.
Từ xưa đến nay, những gì tôi làm được, nghiền ngẫm được, đều mang ra chia sẻ với cộng đồng. Nhưng tôi vẫn luôn nói rằng “ai mà nói mình làm vì cộng đồng, thì là nói phét. Chỉ 30% là vì cộng đồng, 70% là vì mình”.
Nhưng càng gần đây, tôi càng nhận thấy sự thôi thúc chia sẻ những gì mình biết (về Quản trị, VHDN, OKRs…) ngày một lớn dần. Tất nhiên, việc chia sẻ cũng mang lại cho tôi rất nhiều giá trị, danh tiếng, sự hâm mộ, lượng khách hàng/học viên đều đặn…
Nhưng vật chất không phải là thứ sâu thẳm tận cùng thúc ép tôi chia sẻ. Thật lòng mà nói, nếu không chọn con đường chia sẻ về Quản Trị, tôi hoàn toàn có thể tạo ra vật chất cho bản thân mình nhiều hơn!
Tôi có một Fanpage với >50.000 follow, một kênh Youtube (VNOKRs) không quá lớn nhưng cũng có nhiều người xem trung thành, một forum lưu trữ những nội dung quý giá mà tôi sưu tầm được, tôi có gần 20.000 email của các CEO, nhà quản lý đã từng tham gia các lớp học, sự kiện và giao tiếp với chúng tôi...
Nhưng vấn đề là, mỗi lần có một điều gì đó để chia sẻ, tôi luôn gặp vấn đề với câu hỏi “liệu những gì mình chia sẻ, có đến được với mọi người không”. Ví như Facebook của tôi, mỗi bài viết đều không bao giờ tiếp cận đủ số người đang follow!
Một vấn đề khác: bởi vì tôi sử dụng quá nhiều kênh để chia sẻ, điều gì xảy ra với những người không thể follow hết các kênh? Nhiều thông tin sẽ không đến được với người cần! Và người cố gắng follow mọi kênh thì có lẽ cũng sẽ thấy “ngộp thở”.
Và rồi tôi quyết định, cần có 1 nơi là gốc rễ, là nơi mà ai đó quan tâm tới những gì tôi chia sẻ chỉ cần một thao tác đơn giản để trở thành người theo dõi. Tôi chọn nền tảng Substask vì sự đơn giản, vì đây là nền tảng cho các nhà sáng tạo nội dung, nhà văn, nhà xuất bản.
Xét một khía cạnh nào đó, tôi là người thích viết, không ra tiền tôi cũng viết (mà tôi tin cứ viết thì cũng sẽ ra tiền :)) ).
Vậy thì, viết thôi nhỉ!
Chào mừng bạn đến với thế giới nội tâm của Mai Xuân Đạt. Hy vọng bạn sẽ thích.